Đồ có chỉ để Dùng?

Trong hành trình ngắm nghía và quan sát các đồ vật xung quanh, tới những món đồ thủ công truyền thống, chúng tôi ngẫm nghĩ rằng từ “đồ dùng” là không đủ khi mô tả về một món đồ.

ĐỒ và DÙNG – Món đồ đó rõ ràng không phải chỉ để dùng, không phải chỉ để “cho xong” một công việc, cho “tiện lợi” một công việc, vì nếu chỉ để cho xong, cho tiện lợi thì song cửa không cần phải tiện tròn đẹp đến thế, đầu mái đình không cần cong cong, chiếc váy người phụ nữ không cần thêu hoa…

Để làm 1 món đồ chỉ cần DÙNG được đúng với chức năng thì có khi công sức chỉ cần 1/10 thậm chí 1/100, vậy mà bàn tay con người tỉ mẩn, cầu kỳ, yêu thương và truyền vào trong đó rất nhiều tinh hoa và thẩm mỹ.

Vậy thì có điều gì đó xảy ra ở đây? Trại Cá chỉ nghĩ được 2 câu trả lời: đó là con người yêu việc làm ra nó, và con người yêu việc sử dụng nó.

Bản thân việc làm ra một món đồ thủ công đã là một quá trình liên tục sáng tạo, tập trung, đạt đến một đích mới, có khi là từng mũi kim chuẩn xác hơn, từng đường khắc điêu luyện hơn, và chính người nghệ nhân đang được phát triển thông qua việc làm sản phẩm.

Đến khi sử dụng, từng công việc trong gia đình như nấu nướng, dọn dẹp, giặt giũ hay thậm chí lau nhà vệ sinh cũng đều có sự “tận hưởng” riêng, trong đó nếu món đồ ta sử dụng đẹp, tiện lợi và sâu sắc thì làm cho quá trình sử dụng của ta hạnh phúc hơn.

Ngày nay khi cuộc sống của con người trở nên vô cùng bận rộn, yếu tố tiện lợi được đặt lên cao, mọi người sẽ cố gắng để hoàn thành công việc thay vì tận hưởng nó, tận hưởng 1 công việc thì tốn thời gian mà thậm chí còn bị coi là “phiền” trong thời đại này. Với Trại Cá nếu chúng ta không thể tránh được công việc hàng ngày, ta vẫn phải lau bàn, vẫn phải ăn, uống, ngủ nghỉ, thì hãy tận dụng từng cơ hội nhỏ nhất để tận hưởng những giây phút này, lau bàn bằng cái khăn lau tốt, uống nước bằng cái cốc mình thích, ăn bằng đôi đũa mình cầm vừa tay, nấu bằng cái nồi mình yêu, thái rau củ bằng cái dao thật tốt, không coi việc đó là cho xong, mình sẽ cảm thấy “đủ đầy” hơn, tạo ra nhiều điểm sạc pin cho tinh thần hơn mỗi ngày.

Từ “phải“ làm, sang “yêu“ việc mình làm, cần mẫn, tỉ mỉ, và đầy tình yêu như người thợ thủ công :)